Vị tướng tài huyền thoại đã ra đi
Để lại nỗi đau không sao tả xiết
Cả thế giới cùng nghiêng mình vĩnh biệt
Nhân dân ta khóc đại tướng đã đành
Cả kẻ thù của hai cuộc chiến tranh
Bị ông đánh tan tành thua nhục nhã
Cũng thương tiếc ông xót buồn cháy dạ
Hụt hẫng khi ông xa cõi đời này
So sánh thiên tài ta mới thấy mới hay
Chỉ tướng Giáp giữa cõi đời bụi bặm
Linh hồn tướng hóa tận cùng sâu thẳm
Trong trái tim của thế giới loài người
Kháng chiến gian nan không phút nghỉ ngơi
Khi đất nước yên hàn có nỗi buồn nén chặt
Ta mới hiểu vì sao cả dân tộc chìm trong nước mắt
Vật vã khóc ông như máu mủ ruột rà
Từ con trẻ đến cụ già khắp chốn gần xa
Nhớ ngày Bác ra đi cũng đớn đau như thế
Cả dân tộc, đất trời tuôn mưa đổ lệ
Khóc thương Người không giây phút bình yên
Tổ Quốc thân yêu đất nước mẹ hiền
Đang chìm đắm trong chiến tranh tàn khốc
Máu chảy đầu rơi sục sôi hồn dân tộc
Đoàn kết bên Người lòng dân thấy bình yên
Nay nước yên lòng dân trỗi muộn phiền
Trong tâm tưởng vương nỗi buồn xao động
Sự phồn tạp vô cảm càng tăng trong cuộc sống
Tưởng nước mắt chẳng còn vì nó đã cạn khô
Từ khi Bác đi cho tới bây giờ
Nhưng không phải cuộc đời buồn như ta lầm tưởng
Trái tim của dân luôn nghiêng về một hướng
Người thương dân sống chết cũng vì dân
Họ vẫn gần càng không thể quay lưng
Sẵn sàng chở che yêu thương đùm bọc
Trong tang lễ cả biển người òa khóc
Lập bàn thờ hương khói tiễn đưa ông
103 ngọn nến rực đỏ hồng
Cùng hô vang vị tướng tài huyền thoại
Nước mắt nghẹn ngào không ngừng chảy mãi
103 ngọn nến tượng trưng 103 năm một đời người
Như dải Ngân Hà cháy rừng rực không thôi
Một dải Ngân Hà đẹp lạ thường trên mặt đất
Sáng tỏa lung linh hương hồn người đã khuất
Vĩ đại thay vị tướng của lòng dân
Đám tang ông cả dân tộc nắm tay cùng xích lại gần./.