Con rưng rưng khi nghĩ đến Người
Chòm râu bạc, nhớ nụ cười hiền hậu
Trọn một đời Người sống và tranh đấu
Tim dạt dào nung nấu một tình yêu!
Tháng 8 về thêm thương biết bao nhiêu
Ngày Bác đã gửi trăm điều trăn trở
Chọn thế giới của người hiền Bác ở
Xa trần gian nén hơi thở tắt ngừng
Nhớ đến Người trong mắt lệ rưng rưng
Câu hát gọi giữa lưng chừng non biếc
Khuổi Nậm rì rào như còn thương tiếc
Ngóng Bác về trong biền biệt cách xa...
Dân tộc này đều gọi Bác là: Cha!
Triệu triệu trái tim, từng mái nhà có Bác
Gửi hình Người trong vần thơ, điệu nhạc
Một nốt trầm một man mác nhớ thương
Bắc - Trung - Nam vẫn đó là quê hương
Mỗi mảnh đất, từng con đường Bác bước
Đều vương vấn những ân tình ghi được
Ngày Bác đi rồi mắt lệ ngước quặn đau
Dẫu đã hơn 50 năm sau
Nỗi nhớ Bác vẫn cuộn ngàu tim ấm
Lòng kính Bác bao thế hệ rồi đã thấm
Những ngày thu này như lại đẫm lệ nhoà
Chẳng nghĩ đâu là Bác đi xa
Chỉ như mới Người vừa qua chợp mắt
Muôn triệu lòng dân nguyên nỗi niềm son sắt
Như Bác vẫn cười gương mặt toả hào quang!